"Books For People & "The Books of NOW(s)" - For Grow Business" | "SÁCH cho CON NGƯỜI & "QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI" cho PHÁT TRIỂN KINH DOANH"
[Present. Presence. Authoring]
Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế đã đọc qua cuốn sách này 3 năm trước, nhưng đến hôm nay mới cho review. Nếu bạn còn đang là học sinh, bạn đang ngồi trên giảng đường đại học, bạn lo lắng về những kì thi khó nhằn, bạn đang tìm những phương pháp học tập tốt, bạn cần một chút động lực lớn để cải thiện việc học tập tốt hơn và vượt qua khó khăn? Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế chính là quyển sách dành cho bạn!
Thực sự đây là 1 quyển sách tương đối hay được viết ra bởi một doanh nhân thành công, 1 triệu phú bậc nhất của Singapore! Nội dung của quyển sách cho chúng ta mọi thứ để có thể đạt được mục tiêu đề ra với đầy đủ mọi bí quyết học tập hợp lý. Tôi bị ấn tượng bởi câu chuyện của chính bản thân tác giả – Adam Khoo cùng với các câu chuyện mà tác giả sưu tập được. Nội dung kiến thức đáng để đọc mỗi lúc bạn mất động lực và phương hướng trong học tập. Mặc dù bây giờ tôi không còn thích mấy sách self-help kiểu “You can do it“, tôi vẫn đánh giá cao “Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế” là cuốn sách hay đáng đọc.
Tôi đánh giá quyển sách 4/5 sao vì ít nhiều nó được soạn bởi một doanh nhân trẻ thành đạt chứ không phải một cây bút trẻ mới viết sách.
Về nội dung: Quyển sách nói cụ thể về chính những trải nghiệm, bài học và kĩ thuật mà tác giả Adam Khoo đã áp dụng, để phát triển thành từ 1 cậu bé lười biếng, tầm thường cho tới 1 học sinh tài năng, một chàng trai năng động. Cuốn sách đã đưa giải pháp hùng hồn nhất cho người trẻ để thoát khỏi những tư duy ngừng của một học sinh dưới quê, để nâng mình lên 1 tầm cao mới, có tính phổ quát và quốc tế hóa hơn nữa.
Mở đầu cuốn sách chia sẻ về tuổi thơ của Adam Khoo khi anh học lớp 6, trước và sau lúc Adam Khoo được cha mình cho đi học khóa học đã khiến cho tác giả thay đổi hoàn toàn cách suy nghĩ của cậu bé về bản thân từ trước đó. Bằng tất cả chí ý, bằng tất cả niềm tin rằng mình cũng tài giỏi như bao người, cậu bé Adam đã áp dụng tất cả những cách học, cách ghi nhớ ưa thích của mình, bứt phá từ học sinh đứng bét lớp để trở thành một trong những học sinh tuyệt vời nhất tại Singapore. Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế kể về những thành tích hợp lý trong công việc, cuộc sống mà Adam Khoo đạt được khi trở thành diễn giả để truyền đạt lại tất cả những gì mà anh đã học được cho thế hệ trẻ. Phần sau cuốn sách nói về cuộc đời diễn giả Trần Đăng Khoa cũng từ thuở nhỏ tới lúc thành công vươn lên là diễn giả khá nổi tiếng ở Việt Nam, người đầu tiên đem bản dịch “Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế” xuất bản tại Việt Nam. Sách giải mã hết toàn bộ những bí mật về sự thông minh cùng khả năng phi thường của bộ não loài người. Bạn sẽ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, khám phá phương pháp vận hành của não bộ khi ghi nhớ 1 sự kiện nào ấy bằng hàng loạt những ví dụ, tranh vẽ rất sinh động.
Sách sẽ dạy bạn cách ghi nhớ đúng, chính xác với khả năng của bản thân, thậm chí phát huy nó ở mức cao hơn. Sách còn hướng dẫn cách lập kế hoạch học tập một cách logic để đạt được mục tiêu trong những kỳ thi.
Tuy nhiên thực tế áp dụng thì chắc có lẽ sẽ không khả quan là mấy, hàng loạt các bí quyết “siêu việt” như bản đồ tư duy, đọc sách nhanh, nhớ số nhanh, tính nhanh… nhưng mà tôi chả sử dụng được là mấy. Phần vì nó không phù hợp với cách dạy và học ở Việt Nam mình – một nền tảng giáo dục đi sau Singapore rất nhiều, phần vì cũng tại bản thân khá … lười và lầy.
Tuy nhiên điều quan trọng nhất là nó làm cho tư duy của tôi thay đổi theo, và tôi nghĩ điều đó cũng cực kỳ tốt rồi. Khi bạn đọc một cuốn sách mà nó khiến cho bạn thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn dù ít hay nhiều thì đó chính là một cuốn sách nên đọc. Về hình thức: Cuốn sách mang nhiều hình ảnh cực kỳ sinh động và thậm chí đầy màu sắc, nên vô cùng yêu thích cho giới học sinh. Chắc tác giả đã quá hiểu qua tâm lý các cô cậu học trò không thích đọc sách toàn chữ hoặc chỉ toàn những câu đối thoại, vì thế đã cho minh họa hơi đa dạng và dễ hiểu để cho cuốn sách càng dễ đọc hơn nhiều.
Tuy nhiên, phần cuối của cuốn sách lại quảng cáo cho khóa học của bên TGM, chiếm dụng giấy rất nhiều. Kiểu như tư vấn sau chèn giới thiệu để bán thêm một mặt hàng nào đó tôi khá dị ứng. Hồi đó, tôi cũng từng ao ước được học một khóa học của TGM quá trời luôn, và lúc lên Đại học vẫn muốn trở thành 1 coach, nhưng có vẻ không có duyên phận với công việc đó lắm nên thời sinh viên của tôi trôi qua như kiểu “cưỡi ngựa xem hoa“. Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế sẽ giúp bạn nắm bắt tốt nhất những giải pháp cho toàn bộ vấn đề, và giúp cho bạn sớm nhận ra cách thức để thành tựu. Tuy nhiên để khiến 1 người tài giỏi thì người đọc bắt buộc đặt quyển sách xuống và thực thi ngay những kế hoạch. Đương nhiên, chẳng hề chỉ chăm chỉ ngày 1, ngày hai mà mỗi người nên thực hiện các phương phá này cách lâu dài, thậm chí cả đời thì mới đạt được những gì mình mong muốn.
Một phát hiện khá thú vị là tôi thấy khá rất nhiều bạn trẻ biết tới cuốn sách này qua phương tiện truyền thông và hiệu ứng đám đông (vì cuốn sách được quảng bá khá mạnh), và thường hoặc là học sinh vô cùng giỏi hoặc siêu … tệ. Cũng có lẻ áp dụng được thì sẽ trở nên giỏi giang hơn, còn không được thì sẽ trở thành tẩu hỏa nhập ma chăng? Nhưng tóm lược một cách khái quát và đầy đủ cho cuốn sách này thì tôi vẫn khuyến khích mấy đứa em mình đọc nó, đọc để mở mang tư duy, mở rộng trí tuệ bởi kiến thức chắc đã bị dừng quá lâu rồi, hãy khai sáng cho tâm hồn mờ tối đi.
9 bước học hiệu quả để đạt kết quả cao nhất mà Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế đề cập:
1. Xác định mục tiêu rõ ràng 2. Lập kế hoạch cụ thể và sắp xếp thời gian phù hợp 3. Hành động kiên định (phải luôn kiên trì bạn nhé, đừng vội vàng bỏ cuộc) 4. Cách đọc để nắm bắt thông tin (hãy nỗ lực tập thói quen đọc nhanh và nắm bắt key word) 5. Ghi chú sơ đồ tư duy: Đây chắc hẳn là phần tôi thích nhất trong cuốn sách này. Tôi đã được học về bí quyết vẽ sơ đồ tư duy trong môn “logic học”. Đây là 1 cách học tập thật sự hiệu quả, tiết kiệm thời gian và giúp ghi nhớ lâu mà ở các trường trung học tại Việt Nam chưa dạy bám sát. 6. Trí nhớ cực kỳ tốt: hãy liên tưởng các mớ kiến thức cần nhớ sang hình ảnh hay câu chuyện mà bạn dễ nhớ nhất 7. Nghệ thuật ứng dụng lý thuyết và thực hành 8. nâng cao tốc cho kỳ thi 9. Đi thi
Nếu bạn có niềm tin mạnh mẽ và biết kiểm soát hành động theo niềm tin đó với sát xuất 99% khả năng được tận dụng, bạn sẽ thành quả.
Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi luôn tâm niệm mình sẽ thực hiện được trước lúc tiến hành làm 1 việc gì đó. Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế, toàn bộ chúng ta đều tài giỏi như nhau nếu chúng ta thật sự cố gắng. Nếu thể quay ngược thời gian, tôi hi vọng có thể đọc được cuốn sách này sớm hơn.
Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng – Từ tựa đề sách đến những dòng chữ đầu tiên của trang đầu tiên, tôi đã nhận ra được lời văn rất mạnh mẽ! Đây là một cuốn sách hay mang lại nhiều bài học sâu sắc cho chúng ta. Từng câu chữ của tác giả như 1 mũi tên bắn thẳng vào sự thật.
Cuốn sách giúp tôi vực lại tinh thần những lúc gặp thử thách, khó khăn. Cuốn sách sẽ dẫn đường cho bạn, nhưng điều quan trọng bạn sẽ là người thực hiện thử thách, và tôi thấy cuốn sách này khiến tôi dần trưởng thành hơn trong cách suy nghĩ.
Tuy rằng cũng có nhiều ý kiến trái chiều và cho rằng: nó chỉ là sáo rỗng, nói thì hay lắm nhưng khó thực hiện hoặc việc mình còn chưa thể giải quyết sao mà người khác có thể. Nhưng theo tôi, người thực hiện sẽ là chính mình và người quyết định chính là bản thân chúng ta, và nó là ý kiến để chúng ta tham thảo thêm trong cách nghĩ và làm.
Và nếu bạn là người yêu thích thể loại sách self-help thì cuốn sách này là một sự lựa chọn không quá tệ. Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng
CON NHÀ GIÀU DỰA HƠI BỐ MẸ CÓ CÔNG BẰNG KHÔNG? THẬT RA, NÓ RẤT CÔNG BẰNG
“Tôi nhận được tin nhắn đầy kích động của một fan hâm mộ như thế này: “Mễ Mông thân mến, tôi muốn hỏi chị một việc. Chị có biết ở đâu bán khẩu AK-47 không? Tôi muốn bắn vỡ sọ thằng bạn cùng phòng của tôi. Chuyện là như thế này, tối hôm qua tôi dẫn bạn gái đi thuê phòng khách sạn. Sau đó tôi gặp bạn cùng phòng của mình…” Tôi bắt đầu tưởng tượng, thế rồi mấy người họ 3P và vì vậy anh ta mới muốn giết bạn cùng phòng chăng? Chết tiệt, mọi chuyện lại không phải vậy, buồn cho cái tâm tình hóng hớt đang hừng hực cháy trong lòng tôi. Fan hâm mộ của tôi kể, giờ anh ta mới biết, khách sạn mà bạn cùng phòng đến thực tập là của nhà cậu ta. Đó chính là quà sinh nhật bố cậu ta tặng. Fan hâm mộ của tôi cảm thấy không thoải mái. Anh ấy đã giữ gìn trinh tiết được 21 năm, tới đêm qua là 22 năm, thế mà vì chuyện đó đã chẳng thể khơi dậy chút ham muốn nào. Anh ấy cảm thấy thế giới thật không công bằng; những đứa có bố mẹ giàu đều đáng ghét. Kỳ thực, bạn đừng bất bình. Có cha mẹ giàu rất công bằng. Vì sao ư? Chúng ta hãy xét từ góc độ lịch sử. Những người thuộc thế hệ chúng ta thường coi việc dựa hơi bố mẹ là chuyện không công bằng. Chúng ta không làm gì sai, tại sao phải làm nền cho đám con nhà giàu như vậy? Có lần tham gia tụ họp, tôi nghe đám con nhà giàu thảo luận chuyện đến Mỹ mua đất, một triệu một cánh đồng rẻ quá, tôi tưởng họ đang nhắc đến cánh đồng trong game Nông trại vui vẻ. Tôi hiểu tâm trạng khó chịu khi nói chuyện với đám con nhà giàu. Vì sao họ chỉ nỗ lực như chúng ta, nhưng lại có nhiều cơ hội và mối quan hệ hơn? Tuy nhiên, tôi phải nói thật rằng. Cạnh tranh không bắt đầu từ thế hệ của chúng ta. Nó đã bắt đầu từ thế hệ trước rồi. Bố người ta chăm chỉ cố gắng hơn bố chúng ta. Bố người ta quyết đoán hơn bố chúng ta. Bố người ta dám mạo hiểm hơn bố chúng ta. Những năm 80, 90 của thế kỉ XX. Bố chúng ta còn đang ăn cơm nhà nước, hưởng lương hằng tháng. Bố người ta đã ra ngoài xã hội lập nghiệp, kiên định đến cùng. Đã nhìn ra sự khác biệt chưa? Sự khác biệt về chất đúng không? Tôi biết, bạn muốn nói là: “Ồ không. Tôi không muốn nghe, tôi không muốn nghe. Chúng ta đều là con nhà nghèo, bạn đừng tùy hứng nữa được không?” Khi người bạn của tôi mới hơn 2 tuổi, bố cô ấy đã đi Thâm Quyến mở một xưởng may quần áo. Sau đó mẹ cô ấy cũng tới giúp chồng quản lý xưởng may nhỏ kia. Từ đó, trong lòng cô ấy, hình ảnh bố mẹ chỉ là qua những bức ảnh gửi về. Chính xác cũng không hẳn vậy, nhưng mỗi năm cô ấy chỉ được gặp bố mẹ một lần vào dịp năm mới, cảm giác tồn tại ít ỏi như ông già Noel vậy. Cô ấy lớn lên nhờ sự chăm sóc của bà ngoại. Cô bạn nhỏ này của tôi khá ngốc nghếch, sống với bà ngoại cũng cảm thấy không sao. Sau đó cô ấy đến nhà tôi chơi mới biết một gia đình bình thường nghĩa là con cái ngày nào cũng có thể nhìn thấy bố mẹ. Khi ăn cơm bố mẹ gắp thức ăn cho con. Khi trời lạnh bố mẹ mặc thêm áo ấm cho con. Cô ấy ghi hết những điều nhỏ nhặt đó trong nhật ký, những điều cô ấy chưa bao giờ trải qua. Cô ấy ầm ĩ muốn đến Thâm Quyến, muốn được gặp bố mẹ. Lần nào bố mẹ cũng nói năm sau sẽ về đón cô ấy. Mười mấy cái “năm sau” đã qua. Cô ấy sợ cô đơn, sợ ở một mình, luôn bảo chúng tôi đến nhà ngủ cùng. Cô ấy sợ trời mưa, vì không có bố mẹ mang ô tới đón. Cô ấy sợ họp phụ huynh học sinh, vì bà cô ấy nặng tai, mà thầy giáo nói rất khó nghe. Mãi đến sau này, bố mẹ cô ấy làm ăn buôn bán ổn định, công ty phát triển lớn, thuê thêm giám đốc nghiệp vụ về quản lý, mới đón cô ấy ở cùng. Khi đó cô ấy đã vào đại học rồi. Vì cả tuổi thơ và tuổi thanh xuân đều không ở cùng bố mẹ, tình cảm giữa cô ấy và bố mẹ rất lạnh nhạt. Dạo trước chúng tôi nói chuyện trên mạng, có tán gẫu về bố mẹ. Tôi than thở mẹ tôi thật quá đáng, tôi mua tặng bà một con chồn, bà cho rằng tôi đang diễn Tuyết sơn phi hồ. Cô ấy bảo, “Thật ngưỡng mộ cậu, quan hệ của cậu với mẹ tốt thật đấy, tớ với bố mẹ không được như thế, tớ chẳng bao giờ đùa giỡn, cũng chẳng bao giờ giận dỗi họ. Đến giờ mỗi khi nói chuyện với bố mẹ, tớ đều dùng từ ngữ lịch sự.” Bố mẹ cô ấy chỉ hỏi cô ấy có thiếu tiền không? Nếu hết họ sẽ cho thêm. Nửa năm trước cô ấy đến Mỹ sinh con, là một cặp song sinh, bố cô ấy gửi 10 triệu vào tài khoản. Viết đến đây, tôi muốn nói là, bạn thấy con nhà giàu có tiền, chẳng qua vì bố mẹ họ đã liều mình kiếm tiền, cũng đã hy sinh cả tình thân. Nhưng đang viết đột nhiên tôi lại nghĩ, mối quan hệ chỉ có tiền cũng rất tuyệt. Tôi đang nghĩ gì thế này? Tự vả hai cái mới miễn cưỡng tỉnh táo. Dù nói thế nào, bọn họ đã rất vất vả phấn đấu cho sự nghiệp của bản thân. Khi làm ăn buôn bán ở Thâm Quyến, bố mẹ cô ấy từng phá sản ba lần, trải qua không ít thăng trầm, thời kỳ nghèo khó nhất họ đã sống dưới chân cầu vượt. Có một năm, vì không kịp quay vòng vốn, bố cô ấy bị hội cho vay nặng lãi thuê người đến đánh, mẹ cô ấy qua một đêm như bạc cả mái đầu. Trải qua càng nhiều vất vả càng dễ kiếm tiền, sau đó để lại cho con cái, thế có gì là không công bằng? Phải nói là rất công bằng ấy chứ. Bố mẹ chúng ta sống ổn định an nhàn, bố mẹ họ chấp nhận mạo hiểm kiếm tiền. Giờ chúng ta muốn họ giống như mình, vậy mới gọi là không công bằng. Chúng ta thấy phản cảm, ghét bỏ đám con nhà giàu dựa hơi bố mẹ do chênh lệch giàu nghèo? Không phải như vậy. Điều thật sự khiến chúng ta khó chịu chính là vì sao mình không phải con nhà giàu? Có ai không muốn trở thành Vương Tư Thông chứ? Chúng ta không ghen tức vì sự bất công, mà bất mãn bản thân không được xếp vào danh sách những kẻ hưởng lợi kia. Nếu nhà nước quy định bắt đầu từ hôm nay, toàn dân phải nịnh nọt bạn vô điều kiện, quy định này có công bằng không? Không công bằng. Bạn có thích không? Chính vì sự giàu sang có thể cha truyền con nối, thậm chí cơ hội, mối quan hệ cũng có thể cha truyền con nối, chúng ta mới có cơ hội trở thành “đại gia” để lại phúc đức cho đời sau. Chúng ta không phải con nhà giàu, nhưng con cái chúng ta vẫn có cơ hội trở thành con nhà giàu. Một người bạn của tôi gia cảnh nghèo khó, phải dựa vào khoản trợ cấp cho vay mới học hết đại học. Khi đó ở trường anh ấy nổi tiếng với thành tích cực cao, nghỉ hè nghỉ đông đều không về nhà, tỉnh giấc là lao vào học. Vừa ăn cơm, đi đường vừa ôn bài đã là gì, đi vệ sinh cũng học từ mới. Cuối cùng anh ấy đã nhận được suất học bổng toàn phần của một trường nổi tiếng ở Mỹ, chuyên ngành kinh tế. Về nước anh ấy gia nhập một ngân hàng đầu tư, vừa thức giấc đã lao vào làm việc. Vợ chồng anh ấy khó khăn lắm mới sắp xếp được một kỳ nghỉ ở đảo Maldives, nhưng trong khi người khác cả ngày tắm biển ăn chơi, anh ấy ngồi trên bãi cát, mở máy tính họp trực tuyến. Hiện giờ con anh ấy đang theo học ở một ngôi trường quý tộc, học phí mỗi năm 300 nghìn tệ, anh ấy nộp một đống tiền cũng không thèm chớp mắt. Anh ấy là con nhà nghèo, nhưng con anh ấy lại là con nhà giàu. Thay vì oán trách quy tắc ngầm của xã hội, không bằng tự khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, thích ứng với mọi quy tắc, thậm chí có năng lực thay đổi những quy tắc đó. Trên thực tế, có rất nhiều việc ngoài mặt xấu xí, nhưng chúng ta vẫn phải ngầm thừa nhận những giá trị tốt đẹp của nó. Ít ra thế giới này còn chấp nhận sự nỗ lực. Chỉ cần nỗ lực, chúng ta có thể cải thiện cuộc sống của chính mình và của cả thế hệ sau. Bạn không phải Vương Tư Thông, nhưng có thể trở thành Jack Ma. Đừng để con bạn thua ngay từ vạch xuất phát, câu này quá cũ rồi, nhưng bạn có biết đâu là vạch xuất phát không? Bạn chính là xuất phát điểm của con bạn. Nếu bạn căm ghét những kẻ giàu có, thay vì so bì bất mãn, chi bằng hãy cố gắng một chút, trở thành người giàu có khiến người ta ganh ghét.” => Trích sách “Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng” – Tác giả Mễ Mông Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng – Trích dẫn
Đây chỉ là một bài viết nho được trích trong cuốn sách cực hay mà tôi đã đọc gần đây. Một cuốn sách mà bạn có thể “Shock” sau khi đọc xong bởi giọng văn của tác giả: vừa chân thực, hài hước lại đầy chua ngoa.
Một cuốn sách sẽ khiến bạn thốt lên: Cái quái gì thế này, tác giả đang mắng tôi đúng không?. Ấy thế nhưng bạn vẫn phải đọc cho bằng hết vì những gì tác giả nói đều rất đúng mà có thể sau khi đọc xong cuốn sách này bạn mới nhận ra. Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng là một cuốn sách hay nên đọc và quá bổ ích. Giá như tôi đã đọc được quyển sách này khi tôi 20 tuổi thì chắc hẳn tôi đã có một cuộc sống tốt đẹp hơn (mặc dù tôi đã và vẫn luôn hài lòng với những gì mình đang có ở thời điểm hiện tại).
Tôi đã có thể bớt “ngây thơ”, “hồn nhiên” hơn, tôi đã có thể có 1 sự nghiệp trong tay, tôi đã có thể là “chính mình”.
Tuy nhiên đọc sách không bao giờ là quá muộn, quyển sách là kim chỉ nam cho tôi tiếp tục làm giàu giá trị cho bản thân mình và giúp tôi đồng hành cùng những người thân xung quanh tôi, cùng tôi trưởng thành hơn trong sự trân trọng các giá trị nhân văn cuộc sống của bản thân.
Tôi cho đây là cuốn sách hay nhất trong những cuốn sách hay trong năm 2019 này tôi đã đọc.
Trong cuộc sống, luôn có những lúc bản thân không ngừng suy nghĩ. Suy nghĩ về cuộc sống xung quanh, ngành nghề, sở thích,… Và cả các kỹ năng của bản thân đang đạt ở điểm nào? Làm thế nào để có thể nâng cao giá trị của mình, cũng như tìm kiếm phương pháp phù hợp cho việc “tồn tại” trong mấy chục năm đời người?
Có một điểm thú vị, những người suy nghĩ về vấn đề đó hầu như là những người hướng nội, hay đơn giản hơn là những người thiếu một vài kỹ năng, trong đó có kỹ năng cực kì quan trọng, kỹ năng “giao tiếp”.
“Tại sao ông ấy/bà ấy nói chuyện tốt vậy nhỉ? Ngưỡng mộ ghê, nhưng mà mình sợ quá, chắc không làm được đâu.” Vân vân mây mây, muôn vàn sự sợ hãi khi đa số hiện nay, nhiều người không thể nâng cao được cách giao tiếp từ sinh hoạt hằng ngày, xin việc làm, đến hợp tác, tìm hiểu về các mối quan hệ, thể hiện trình độ ăn nói trước đám đông,…
Từ đây, một Thạc sĩ Tâm lý học trường Đại học Sư Phạm Bắc Kinh đã mang đến cuốn sách với tựa đề đánh giá cực kì cao kỹ năng ăn nói: “Khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ” – Trác Nhã. Cuốn sách giải quyết vấn đề và đưa ra các phương pháp, dẫn chứng để hướng dẫn người đọc trở thành người khéo ăn nói, cải thiện mức độ của các mối quan hệ, kỹ năng thuyết trình trước đám đông, tự tin chia sẻ.
Cuốn sách mang nhiều hương vị, thực tiễn và đáng để đọc một lần trong đời
Là nhà Tâm lý học, Trác Nhã xây dựng và viết “Khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ” một cách thông minh. Sách được chia ra thành hai phần và nhiều chương, dù vậy, vẫn rất đầy đủ, rõ ràng, phân tích nhiều khả năng xảy ra trong cuộc sống hàng ngày. Đặc biệt, phần I – Dám nói chuyện đảm bảo thu hút trong quá trình người đọc tìm hiểu hoặc phân vân có nên tiếp tục hay không; bất kỳ lứa tuổi nào cũng sẽ nhận ra việc bản thân thiếu sót phần nào và ngạc nhiên, nó hiển nhiên đúng, nhưng chưa biết cách áp dụng sao cho tối ưu hóa nhất.
Dám nói chuyện – Ba chữ nghe ngắn gọn, nhưng lại cực kì khó. Khó ở đây không phải về mức độ được phân chia: “Dễ – trung bình – khó” như toán hay các môn học hoặc lĩnh vực, mà là về con người. Nôm na, sợ hãi và ngại ngùng là lí do chính.
Điều này thường xuyên thấy ở nhiều kiểu người:
Những người ngại giao tiếp (giới trẻ phần nhiều), buộc mình vào căn phòng, không tiếp xúc, khi đó ngôn từ sẽ bị hạn chế nhiều với thế giới xung quanh.
Kiểu người suy nghĩ tiêu cực, những ý niệm tiêu cực ngay chính về bản thân làm họ trở nên thua thiệt, mất khả năng cạnh tranh trong sinh hoạt hàng ngày, công việc, quan hệ.
Kiểu người chênh lệch học vấn, nghề nghiệp. Kiểu người này bao gồm luôn hai dạng trên (Người chênh lệch học vấn vướng phải việc ngại giao tiếp và suy nghĩ tiêu cực), điều đó càng làm sự phân chia rõ rệt ở thế giới. Thực tế hơn, họ luôn bị chèn ép bởi ý thức mình ở dưới, mà ở dưới không đủ kiến thức và trình độ nói cùng giai cấp khác, cực kì tai hại.
Tổng hợp ở trên, chúng ta bắt đầu nhận ra thêm lý do, được xem hẳn thành căn bệnh: “Bệnh lười”. Không phải ai sinh ra đều là thiên tài, cũng không phải tự dưng mà thành công lại đến, bất kì lĩnh vực nào cũng đều như vậy, ăn nói cũng không ngoại lệ. Điểm qua một vài ví dụ trong “Khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ” đề cập để biết tầm ảnh hưởng của ngôn ngữ là đáng có đến thế nào?
Abraham Lincoln – Một người mắc tật nói lắp trước khi đi vào quá trình tự rèn luyện cùng tích lũy kinh nghiệm, học tập để rồi trở thành một luật sư, nhà hùng biện, chính trị gia cực kì xuất sắc, tiếp bước đến lúc trở thành một Tổng thống vĩ đại của nước Mỹ.
Hillary Cliton là một ví dụ khác, năm 13 tuổi được xem diễn thuyết, từ đó bà luôn tích cực, thay đổi mình với cuộc sống năng động. Sau nhiều năm, Hillary trở thành một nghị sĩ Quốc hội, giúp chồng mình đắc cử Tổng thống hai lần, bản thân cũng trở thành ngoại trưởng Mỹ.
Dù rằng, chắc chắn không phải tất cả mọi người đều có thể nói thực sự lưu loát, khiến ai cũng ngưỡng mộ, tâm lý vẫn ảnh hưởng phần nhiều nhưng, “Khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ” giúp ta có những phương pháp tác động tâm lý hạn chế vấn đề ‘gượng gạo’, lo lắng khi buộc nói chuyện trước đám đông, thuyết trình, cải thiện để bản thân tự tin hơn, từ đó qua các chuyên mục khiến chúng ta trở nên bớt áp lực trong giao tiếp.
Hoàn cảnh, vị trí, đối tượng ảnh hưởng đến giao tiếp như thế nào?
Không phải đơn thuần học kỹ năng giao tiếp, ăn nói chỉ để áp dụng vào một hoàn cảnh duy nhất, một lĩnh vực cụ thể, con người duy nhất, mà tùy thuộc vào nhiều yếu tố ảnh hưởng, linh hoạt xử lý, phản ứng lại thông minh bằng lời nói mới là yêu cầu của giao tiếp.
Cuộc sống thường nhật, gặp gỡ người lạ, bạn bè, biết cách nói chuyện sẽ làm mối quan hệ trở nên dễ dàng hơn, được bôi trơn và cải thiện cảm xúc với nhau, đỡ hơn chỉ chào đơn giản “Hi”. Hoặc, khi phỏng vấn xin việc, nói chuyện với cấp trên, bàn luận cấp dưới, giao tiếp công sở, bán hàng, tư vấn khách hàng, diễn thuyết, cởi mở trong tiệc tùng để tránh lạc lõng,… Nhiều và rất nhiều, được trình bày rõ ràng bởi tác giả Trác Nhã, với 3 phần lớn và 20 chương nhỏ mạch lạc, xuyên suốt.
“Sự uyên bác của một người không nằm ở chỗ người đó biết về mọi việc mà là ở chỗ người đó nhìn nhận và lí giải sự việc như thế nào?”
Một câu chữ mang tầm nhìn xa, rộng lớn, đánh vào góc nhìn sâu của con người, ý thức lên được mình cần gì và làm gì.
Cách xử lý khi gặp phải những tình huống “khó xử” như thế nào?
Nghiêng về cuối sách tuy nhiên, phần này lại chưa được cụ thể lắm. Những tình huống khó xử ngày càng nhiều và dày đặc, tiếp nữa là mức độ của nó được nâng lên, nâng lên được hiểu như suy luận và ý nghĩ của con người mở rộng, hành vi cũng như hoàn cảnh đẩy đưa liên tục nên dù là người giỏi giang đến mấy cũng chưa thể giúp chi tiết đến hoàn hảo.
Tình huống khó xử luôn thật sự rắc rối, buộc ta phải biến đổi liên tục, tư duy không ngừng nghỉ để thích ứng được việc giải quyết ‘mớ hỗn độn’ xảy đến. Bên cạnh đó, nghệ thuật thuyết phục, xin lỗi khi có sơ suất, phạm sai lầm cũng được nhắc đến và giải quyết tương đối ổn định.
Lời kết bài
Ngôn từ đơn giản, nhiều ví dụ, thực tế, “Khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ” mang lại hiệu quả nâng cao kỹ năng giao tiếp của bản thân trong rất nhiều vấn đề cuộc sống. Hi vọng bạn đọc tìm được phương pháp đọc và tự mình trải nghiệm qua các tình huống như sách đề cập để tự mình bản lĩnh, ý thức được việc học tập giao tiếp như thế nào.
Tuổi trẻ đôi lần vấp ngã, rất nhiều lần bản thân bị mất phương hướng, tương lai mịt mù, bắt đầu buông xuôi và không còn nỗ lực. Khi đó, ta chỉ muốn trốn ở đâu đó để giấu mình đi và không phải đối diện thực tại. Vậy thì Robin Sharma cùng với “Đời ngắn đừng ngủ dài” sẽ kéo bạn ra khỏi vũng lầy đó.
Giới thiệu đôi nét về cuốn sách “Đời ngắn đừng ngủ dài”
“Đời ngắn đừng ngủ dài” là tác phẩm của nhà văn Robin Sharma – Tác giả của rất nhiều cuốn sách nổi tiếng như “The Monk Who Sold His Ferrari”; “The Leader Who Had No Title”,… Ông chính là một trong những chuyên gia hàng đầu của thế giới về đào tạo lãnh đạo và phát triển bản thân. Có lẽ vì lẽ đó nên ông đã cho xuất bản cuốn sách “Đời ngắn đừng ngủ dài” để đánh thức tiềm năng trong mỗi con người. Cuốn sách được đông đảo độc giả đón nhận và yêu thích
Bằng những ngôn từ ngắn gọn, xúc tích đầy chân thành và mộc mạc Robin Sharma đã lôi cuốn người đọc vào dòng cảm xúc đầy trải nghiệm và suy ngẫm. Ông đã cuốn người đọc theo dòng tâm sự, mang đến một cảm giác vừa chân thành vừa sâu lắng.
“Đời ngắn đừng ngủ dài” viết về những nội dung gì?
Robin đã từng nói:“Mọi lựa chọn đều giá trị. Mọi bước đi đều quan trọng. Cuộc sống vẫn diễn ra theo cách của nó, không phải theo cách của ta. Hãy kiên nhẫn. Tin tưởng. Hãy giống như người thợ cắt đá, đều đặn từng nhịp, ngày qua ngày. Cuối cùng, một nhát cắt duy nhất sẽ phá vỡ tảng đá và lộ ra viên kim cương. Người tràn đầy nhiệt huyết và tận tâm với việc mình làm không bao giờ bị chối bỏ. Sự thật là thế.” Một món quà ý nghĩa cho bản thân
Và “Đời ngắn đừng ngủ dài” bao gồm 101 câu chuyện đầy ý nghĩa, ngắn gọn và cụ thể như đúng phong cách sống của tác giả. Mỗi một mẩu chuyện là một tình huống mà chính tác giả đã trải qua và được đúc kết lại thành một thông điệp nhỏ gửi tới người đọc. Những câu chuyện của ông với nội dung vô cùng phong phú nhưng rồi lại chỉ xoay quanh 3 vấn đề chính được coi là trụ cột của cuộc sống nhưng đôi khi ta lại quên mất nó, chính là: Gia đình – Sức khỏe – Giá trị bản thân.
Gia đình
Tác giả luôn đặt niềm tin vào Gia đình, đó chính là điều mà thượng đế ban tặng cho mỗi chúng ta, chỉ có ở nơi đó ta mới luôn bé bỏng và được vỗ về. Nhưng phải chăng cuộc sống xô bồ ngoài kia đã cuốn ta theo, làm ta quên đi những người thân ở bên cạnh ta, quên đi những giây phút khi ở bên họ.
Trong những mẩu chuyện, Robin đã kể lại những phút giây khi ở bên cạnh con trai mình. Thay vì vỗ ngực dương oai khi là một nhà lãnh đạo giỏi thì ông lại hãnh diện khi dành thời gian để bên cạnh và đồng hành cùng con trai của mình.
Đối với ông, một nhà lãnh đạo giỏi là người có thể lãnh đạo được chính gia đình của mình. Gia đình chính là một “Tổ chức” luôn cần ta quan tâm, đồng hành, yêu thương và che chở.
Sức khỏe
Khi trẻ lúc nào ta cũng nói “Còn trẻ, còn khỏe thì ta cứ đi” nhưng mà hiếm ai trân trọng nó, chỉ có khi mất nó đi rồi ta mới thấy sức khỏe quý giá đến nhường nào. Tuy Robin Sharma không chỉ ra cụ thể nhưng ông không ngừng đề cập tới những lời khuyên để bảo vệ sức khỏe xuyên suốt cuốn sách. Chúng ta luôn ngỡ sức khỏe là tài sản hiển nhiên có mà quên mất rằng, nếu không chăm sóc và giữ gìn thì mọi thứ đều có thể biến mất. Hãy bắt đầu từ thói quen tập thể dục hàng ngày
Thay vì nằm dài trên giường vào mỗi buổi sáng thì ta hãy tự rèn luyện thói quen tập thể dục như một công việc hàng ngày. Một nhà lãnh đạo giỏi chỉ đơn giản là một người biết bình quân giữa những công việc, có thể đặt chúng cân bằng trên chiếc cân thời gian.
Giá trị bản thân
Giá trị bản thân là nội dung được Robin Sharma chú trọng nhiều nhất và cũng là thành tố quan trọng nhất trong việc định hướng một con người. Như tác giả đã nói, mỗi chúng ta là một nhãn hiệu, cho dù ta có nghĩ gì đi nữa thì khi người khác nghe tên chúng ta, họ sẽ liên tưởng ngay đến một điều gì đó. Vậy bạn muốn mình là một nhãn hiệu tốt hay xấu, điều đó còn phụ thuộc vào cách bạn nâng cao giá trị bản thân mình như thế nào?
Thông điệp cuốn sách “Đời ngắn đừng ngủ dài”
Cuốn sách “Đời ngắn đừng ngủ dài” – đánh thức tiềm năng trong mỗi con người
Cuốn sách “Đời ngắn đừng ngủ dài” với ngôn từ mộc mạc nhưng đầy triết lý sâu sắc. Dù chỉ là những mẩu chuyện nhỏ nhưng nó có một nguồn động lực truyền cảm hứng cho giới trẻ. Tác giả giúp ta nhận ra một điều mỗi người chúng ta chỉ có 1 cuộc sống, hãy sống hết mình, hãy dấn thân, đừng để bị chi phối bởi những tác động bên ngoài, những thói quen xấu. “Đời ngắn, đừng ngủ dài” vì khi chết đi, bạn có vô khối thời gian để ngủ. Và “Hãy trở thành nhà máy sản xuất ý tưởng. Tất nhiên cũng cần cam kết hết lòng để thổi sức sống vào ý tưởng đó qua việc thực hiện”.
Robin qua những câu chuyện của mình cùng với những bài học đã giúp nhiều bạn trẻ có thêm nhiều động lực để bước tiếp trên con đường mình đang đi. Hãy biết ơn, hãy tha thứ, hãy chấp nhận, hãy đổi mới, hãy học tập… và hãy lắng nghe trái tim mình, làm chủ bản thân, sống cuộc đời của riêng mình bạn nhé!